Những chia sẻ của Hà Thi – cô gái bé nhỏ đến từ trường THPT Amsterdam (Hà Nội), hiện đang là du học sinh lớp 12 tại Trường Quốc tế Sunway – SIS sẽ là nguồn cảm hứng và là động lực cho những bạn trẻ đang e ngại chuyện du học Malaysia.
INEC xin giữ nguyên toàn bộ bài viết của Hà Thi để bạn có thể cảm nhận được những trải nghiệm chân thực và nguyên vẹn nhất.
Là học sinh đến từ trường chuyên có danh tiếng trên cả nước, du học luôn là vấn đề được bàn tán sôi nổi ở bất cứ đâu trong trường tôi. Các anh chị khóa trên và bề dày thành tích đỗ vào các trường đại học hàng đầu thế giới như Harvard, Stanford, Yale, Cornell, Princeton, v.v,… luôn là động lực cho tôi cũng như bạn học của mình không ngừng cố gắng. Malaysia, hay như mọi người vẫn thường gọi là “Đất nước Hồi giáo”, chưa bao giờ nằm trong danh sách những nước tôi muốn đi du học. Malaysia không nổi bật về giáo dục, vì vậy trước đây tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình ngồi ở đây viết những dòng này.
Tôi chỉ bắt đầu nghĩ về đất nước này 2 năm về trước, khi tôi chìm nghỉm trong lũ bạn 8.0 IELTS, 113 TOEFL, 2300 SAT. Lúc ấy suy nghĩ trong tôi dần lung lay, rằng liệu tôi có đủ sức để cạnh tranh với những con người ấy hay không. Lên lớp 11, tôi từ bỏ “giấc mơ Mỹ”, khi ấy tôi đơn giản thấy rằng Mỹ có lẽ không phải đất nước dành cho tôi. Tôi lên mạng tìm hiểu về nhiều nước khác, nhưng chi phí đắt đỏ khiến tôi mệt mỏi, vì đi vào giữa cấp 3 ít có học bổng mà tôi không muốn đặt gánh nặng tài chính lên gia đình. Ngay lúc ấy, tôi nghĩ tới Malaysia, một đất nước rất gần Việt Nam và chi phí sinh hoạt không hề đắt đỏ như hầu hết các nước khác.
Qua một thời gian tìm hiểu, tôi thấy Malaysia là một bước đệm tốt để chuẩn bị cho tôi vào đại học. Vì vậy, tôi của tuổi 17 quyết định rời khỏi ngôi trường danh tiếng và đi con đường của riêng tôi – một con đường hoàn toàn khác với tất cả học sinh trong trường. Tháng 7 năm 2016, Malaysia chào đón tôi bằng hàng cây cọ dầu dọc hai bên đường cùng luồng không khí mát mẻ mà chỉ mùa thu ở Hà Nội mới có. Ở đây nửa năm, chưa bao giờ tôi phải lo lắng về vấn đề an ninh bởi camera có ở khắp mọi nơi trên đường phố, trong khu trung tâm thương mại, trong thang máy hay trong kí túc xá.
Hà Thi (áo hồng) cùng bạn học tại Sunway
Tôi không biết về những trường của nhà nước ở đây để có thể đem ra so sánh với những trường ở Việt Nam bởi tôi đang theo học trường quốc tế, mà thật ra trường quốc tế thì ở đâu cũng giống nhau :)) Theo học chương trình phổ thông của Canada – CIMP (Canadian International Matriculation Programme), tôi thấy phương pháp giảng dạy cũng như học tập ở đây rất năng động, chú trọng làm việc nhóm, phát triển các kĩ năng mềm. Trung bình một ngày học sinh học 4 tiếng ở trường, vì vậy có rất nhiều thời gian rảnh để học sinh tham gia các hoạt động ngoại khóa hay chơi thể thao và trò chuyện cùng bạn bè vào giờ nghỉ giữa các tiết. Chương trình gồm nhiều môn học ứng với nhu cầu ngành nghề ở đại học của học sinh, trang bị cho học sinh những kiến thức nền tảng cơ bản.
Dù mới chỉ học một học kì nhưng kỉ niệm để kể thì có vô vàn. Tôi nhớ có lần làm bài kiểm tra ở lớp tiếng Anh xong được về sớm, còn tận 1 tiếng rưỡi nữa mới đến tiết tiếp theo nên tôi cứ thơ thẩn ngoài cửa lớp không biết làm gì để giết thời gian. Đứng một lúc thì có 4 bạn nam cùng lớp đến rủ tôi đi ăn sáng. Quả thật lúc đầu có hơi ngạc nhiên vì tôi chưa nói chuyện với các bạn ấy bao giờ, mình lại là đứa con gái duy nhất, nhưng không biết vì sao lại cứ muốn đi cùng (haha) nên gật lấy gật để đi cùng bọn nó. Ngày hôm ấy nhận ra các bạn rất dễ thương, dù cả tháng ngồi cùng lớp chưa bao giờ để ý, không những thế còn rất tài năng. Trong lúc ngồi chờ đồ ăn ra sợ tôi chán nên làm ảo thuật cho tôi xem rồi trò chuyện về cuộc sống hàng ngày, thực sự rất vui vẻ.
Tôi nhớ như in ngày hôm ấy – 06/10/2016, bởi nó là khởi đầu cho 1 chuỗi những kỉ niệm luôn đầy ắp tiếng cười trong tôi.
Nếu nói về cảm giác muốn bỏ cuộc thì thật ra chưa từng có, bởi thầy cô và bạn bè luôn sẵn sàng giúp đỡ mình mỗi khi mình không hiểu bài. Thỉnh thoảng những cố gắng bỏ ra không thu về được kết quả như ý muốn thì cũng cảm thấy chán nản, nhiều khi rất buồn, nhưng nếu chỉ vì thế mà đã muốn bỏ cuộc thì ngay từ đầu không nên đi du học làm gì. Du học giúp tôi-của-tuổi-17 trưởng thành lên rất nhiều, không chỉ phải tự mình quản lí chi tiêu, ăn uống, mà cũng đã gặp gỡ và học hỏi được rất nhiều điều từ bạn bè các nước. Du học nhìn chung không bao giờ dễ dàng, nhất là nếu mình chưa được trang bị đầy đủ kiến thức, nhưng du học là một trải nghiệm mà nếu không tự mình trải qua thì sẽ không thể biết hết nó chứa đựng những điều gì.
Cuộc sống du học của mỗi người một khác, cùng một chương trình, có người cảm thấy khó có người cảm thấy dễ, cùng một quãng thời gian, có người cảm thấy buồn tẻ nhạt nhẽo có người cảm thấy vui vẻ hạnh phúc. Cuộc sống du học như thế nào là do cách nhìn nhận và ứng xử của mỗi người, là do mình tự tạo ra, nếu thật sự muốn biết nó thế nào thì chỉ có cách là tự mình cảm nhận thôi!
Trường SIS nơi Hà Thi đang theo học nằm trong thành phố phức hợp Sunway và ngay cạnh ngôi trường ĐH Sunway nổi tiếng của Malaysia