Không có con đường nào trải đầy hoa hồng hay chỉ toàn chông gai. Du học cũng vậy, không đứng hẳn về phía lằn ranh nào để gọi là hoàn toàn thuận lợi hay 100% khó khăn; hay đúng hoặc sai; thất bại hoặc thành công. Có thể sẽ mất nhiều nhưng cái được có khi còn nhiều hơn! Bởi du học đồng nghĩa là đi để trải nghiệm, để học hỏi và trưởng thành hơn mà có khi bạn trả khối tiền cho các lớp kỹ năng mềm cũng không chắc gì sẽ học được. Mỗi bài học đều có cái giá của nó, chỉ là rẻ hay mắc, xứng đáng hay không là do nỗ lực của chính bản thân bạn và cảm nhận của bạn về bài học đó như thế nào. Với bạn, nên hay không nên đi du học?
Nếu vẫn đang loay hoay đi tìm lời đáp cho chính mình, mời bạn tham khảo thêm chia sẻ của người trong cuộc, bạn Minh Khánh, học sinh INEC đang sống và học tập tại Toronto, thành phố lớn nhất của tỉnh Ontario.
——————————————-
Hôm nay là 26 tháng 2 năm 2020. Tròn một năm kể từ ngày mình bỏ hết tất cả ở Việt Nam, ngồi một chuyến bay dài hơn hai mươi tiếng, ngủ hơn năm giấc và loay hoay với hai cái vali to đùng, một mình hì hục đến một vùng đất khác, không người thân, không bạn bè. Ngày mình đến Toronto, tuyết rơi cũng nhiều như ngày hôm nay và lúc mình viết những dòng này cũng chính xác là lúc mình vừa về đến nhà host sau một chuyến bay dài.
Mình cứ luôn trăn trở không biết nên viết gì vì mình vẫn đang cố nhớ lại xem “Một năm qua mình đã làm được gì?”. Mình không phải là một người có trí nhớ tốt, nên nếu không phải chuyện gì đặc biệt thì thường là mình sẽ chẳng nhớ được gì cả.
Tròn một năm ở đây khiến mình nhận ra đi du học hay rời xa vòng tay mẹ chưa bao giờ là dễ dàng. Từ một cô con gái lười biếng, không biết nấu ăn, hay tị nạnh anh trai chuyện làm việc nhà và ỷ lại việc gì cũng có mẹ lo như hầu hết những cô gái thành phố thì điều này thật sự khó khăn. Mình bắt đầu phải tự nấu ăn, tự giặt đồ, tự lau dọn nhà cửa, tự may cái quần bị rách, tự giữ ấm bản thân khi trời lạnh và cả tự lo cho mình mỗi khi bị bệnh. Những công việc mang theo chữ “tự” làm bản thân cảm thấy cô đơn, mà nếu không tự thì làm sao sống tiếp.
Và rồi để tiếp tục sống, du học đã từ từ thay đổi mình. Mình bây giờ đã biết nấu nướng và vẫn hay nói với mẹ là đi du học thật sự là cách tốt nhất để rèn luyện con gái mình thành một nàng dâu đảm. Bây giờ nấu gì mình cũng biết nấu, làm gì cũng biết làm. Không biết có ngon không nhưng với khẩu vị “khó chịu” của mình mà thấy ngon thì chắc là ngon đó nên mọi người hãy tin mình. Còn không tin thì bạn hãy đặt chỗ đi, về Việt Nam mình sẽ nấu cho ăn.
Du học khiến mình ăn uống dễ chịu, dễ chiều hơn. Những thứ hồi đó có đánh chết mình cũng không ăn như bánh chưng, đồ ăn qua ngày, cơm nguội, hành phi và 1.800 thứ khác cũng đã được mình cho vô bụng một cách ngon lành. Không dám đòi hỏi gì nữa, đôi khi chỉ cần được ăn là đã thấy vui rồi.
Du học khiến mình được tiếp xúc với thật nhiều điều mới mẻ, hiện đại hơn ở nước bạn (trừ việc subways hơi cũ và không thể kết nối mạng khi đi subway ra thì mình không phàn nàn gì). Mình được gặp gỡ thêm nhiều người bạn từ Nam chí Bắc băng qua miền Trung và cả vùng núi. Mình may mắn khi chọn được đúng ngành mà mình thích, học đúng thứ mình yêu và làm đúng cái mình muốn. Và chính điều đó cũng đã khiến cho mình có cơ hội khám phá và hiểu hơn về bản thân mình. Mình đã dần biết mình muốn làm gì và muốn trở thành một người như thế nào trong tương lai.
Mình hiểu rằng ở ngoài kia vẫn còn nhiều người vẫn đang đắn đo không biết mình nên học ngành gì, mình thích gì và muốn làm gì. Nhưng không sao đâu, hãy cứ thử, hãy mạnh dạn thử. Nếu muốn đi một bước đi chắc chắn và an toàn hơn, các bạn có thể tìm đến những phương pháp khác nhau để hiểu thêm về bản thân mình, thế mạnh và ưu điểm của mình để mạnh dạn phát huy và đầu tư.
Đi du học hay chuyện học làm người lớn là một giai đoạn khó khăn và nhạy cảm. Mình phải đối mặt với nhiều thứ, phải tự lo cho bản thân và phải đưa ra nhiều quyết định lớn lao hơn mình hồi còn bé. Mình cũng có nhiều lúc ghét cay ghét đắng việc phải đưa ra quyết định, phải chọn lựa vì mình sợ nếu thất bại, nếu đổ vỡ thì mình là người phải chịu trách nhiệm và tổn thương do chính quyết định của mình. Mình đã lớn, mình không còn là cô bé 16-17 tuổi vẫn còn mỗi ngày xoè bàn tay xinh xinh ra để xin tiền tiêu vặt hay cãi nhau ỏm tỏi vì anh trai bắt mình lau nhà. Mình bắt buộc phải lớn, mình không có chọn lựa, việc mình có thể lựa chọn là mình sẽ làm gì để hành trình làm người lớn của mình sẽ diễn ra thiệt “dzui” và thật ý nghĩa.
Một năm trôi qua, Canada đã thật sự thất bại trong việc khiến mình mập lên. Đó là một câu chuyện buồn. Một năm trôi qua không khiến mình bớt đi một chút nào tình yêu quê hương đất nước mãnh liệt đã rực cháy trong tim. Đi du học rồi mới thấy ở nhà với Mẹ là sướng nhất. Bình yên là được nằm trong vòng tay Mẹ. Nhớ Mẹ quá Mẹ ơi!
Đi du học không có đúng hay sai, nên hay không nên. Đó là tùy ý kiến và nhận định của mỗi người. Nhưng với cá nhân mình, mình vẫn nghĩ nếu bạn có thể thì hãy đi du học. Mình không hối hận và mình nghĩ bạn cũng vậy.
Dài quá rồi, mình có quá nhiều thứ muốn nói mà câu chữ sẽ khó có thể diễn ra hết được. Mình vẫn còn nhiều dự định và nhiều cái muốn thử lắm. Mọi người sẽ được thấy dần những điều đó thôi.
Từ một ngày Toronto tuyết rơi nhiều, từ đứa con xa nhà đã một năm.
Bài viết được trích là từ Facebook của bạn Minh Khánh – Học sinh INEC
đang sống và học tập tại thành phố Toronto, Ontario
*Trường hợp bạn muốn du học Canada, chưa biết nên chọn tỉnh bang, trường học, ngành học nào và nên chọn lộ trình học gì thì có thể liên hệ với INEC – đại diện tuyển sinh của nhiều trường trung học, cao đẳng, đại học tại Canada để được hỗ trợ thông tin chi tiết và tư vấn cho từng hồ sơ cụ thể.
Công ty Du học INEC
- Tổng đài: 1900 636 990
- Hotline KV miền Bắc và Nam: 093 409 3223 – 093 409 2080
- Hotline KV miền Trung: 093 409 9070
- Email: inec@inec.vn
- Đăng ký tư vấn miễn phí tại đây